Скачать книгу

sấm rền.

      Họ tiến vào thị trấn đầy bất ngờ, dừng chân ngay gần nhà Thor, những con chiến mã tung bờm, thở mạnh. Phải một lúc lâu sau đám khói bụi mới lắng xuống, và Thor, lòng đầy hồi hộp lén nhìn những chiếc áo giáp và vũ khí của họ. Cậu chưa từng tiếp cận Lực lượng Silver ở khoảng cách gần đến thế này, trái tim cậu bắt đầu đập thình thịch.

      Chàng chiến binh nhảy xuống ngựa. Ðây mới là thành viên đích thực của lực lượng Silver với chiếc áo giáp sáng bóng và thanh kiếm dài bên hông. Anh ta ước chừng khoảng 30 tuổi, một người đàn ông thực thụ với bộ râu lởm chởm và các vết sẹo trên má, chiếc mũi vẹo đi do những cuộc chiến. Anh ta có lẽ là người vạm vỡ nhất mà Thor từng thấy với thân hình to lớn gấp đôi người thường, cộng với vẻ điềm tĩnh của người mang trọng trách chỉ huy.

      Anh ta nhảy xuống con đường đầy bụi đất, chiếc đinh thúc ngựa của anh ta kêu xủng xoảng theo bước đi khi anh ta tiến gần đến nơi các chú nhóc xếp hàng.

      Từ làng trên xóm dưới, hàng chục chú bé tập hợp ngay ngắn, lòng tràn trề hi vọng. Tham gia vào lực lượng Silver có nghĩa là cả một đời rạng danh, với những cuộc chiến, sự nổi tiếng, ánh hào quang—cùng với đất đai, tước hiệu và giàu sang. Ðiều đó có nghĩa là có quyền chọn những cô dâu xinh đẹp, những mảnh đất màu mỡ nhất, một cuộc đời đầy vinh quang, làm rạng danh gia tộc; và được tuyển chọn vào đội quân Legion là khởi đầu của những điều kỳ diệu ấy.

      Thor nhìn kỹ mấy chiếc xe ngựa lớn màu vàng, và nhận thấy chúng có thể chở được rất nhiều tân binh. Lãnh thổ vương quốc thật rộng lớn và họ phải đi qua rất nhiều ngôi làng để tìm kiếm. Cậu nuốt nước bọt, nhận ra cơ hội xa vời hơn những gì mình thường nghĩ. Cậu sẽ phải đánh bại tất cả những người khác, rất nhiều người trong số họ cùng với ba người anh trai là những đấu sĩ thực thụ. Cậu cảm thấy lòng đầy nôn nao.

      Cậu gần như nín thở khi nhịp chân người chiến binh bước đi trong không gian tĩnh lặng, dò xét từng gương mặt đang tràn đầy hi vọng. Anh ta bắt đầu từ phía bên kia con đường, sau đó từ từ quay vòng sang bên này, Thor biết tất cả những thằng nhóc khác, dĩ nhiên cậu biết một số thằng trong bọn chúng âm thầm không muốn được chọn mặc dù gia đình muốn gửi gắm chúng. Chúng sợ rằng mình sẽ trở thành những tên lính kém cỏi.

      Thor coi những hành động đó là sự sỉ nhục. Cậu cảm thấy mình xứng đáng được chọn hơn bất kỳ ai trong số chúng, không phải vì là chúng lớn tuổi hay to khỏe hơn mà cậu không có quyền được tham gia và tuyển chọn. Nhen nhói trong lòng cậu là nỗi căm ghét cha mình, nó như muốn bùng nổ khi người chiến binh tiến đến.

      Người chiến binh dừng lại, lần đầu tiên, ngay trước mặt những người anh cậu. Anh ta nhìn họ từ đầu đến chân, dường như bị ấn tượng. Anh ta giơ tay ra, nắm lấy một bao kiếm của của họ, và giật nó ra, như thể để kiểm tra độ cứng của nó.

      Rồi anh ta phá lên cười.

      “Ngươi chưa từng dùng kiếm trong một cuộc chiến, đúng không?” anh ta hỏi Drake.

      Thor thấy lần đầu tiên trong đời Drake tỏ vẻ lo lắng. Drake nuốt nước bọt.

      “Thưa ngài, tôi chưa. Nhưng tôi đã dùng kiếm rất nhiều lần khi tập luyện, và tôi mong rằng-”

      “Trong tập luyện!”

      Anh ta cười phá lên và quay sang nhìn những người lính khác, họ cũng hùa theo và cười nhạo báng Drake.

      Khuôn mặt Drake ửng đỏ. Ðây là lần đầu Thor nhìn thấy Drake bối rối, thường ngày chỉ có Drake là hay giễu cợt người khác.

      “Ðược đấy sau này chắc chắn ta sẽ nói với kẻ thù để chúng khiếp sợ trước nhà ngươi—thằng oắt sử dụng kiếm trong tập luyện!”

      Ðám lính lại cười rộ lên.

      Anh ta quay sang những người anh khác của Thor.

      “Ba thằng nhóc này có lẽ sinh ra cùng một lò,” Anh ta xoa cằm và nói. “Có vẻ được đấy. Tất cả đều có thể hình tốt. Dù chưa được kiểm tra. Nhưng sẽ cần luyện tập nhiều hơn nếu các ngươi được chọn.”

      Anh ta dừng lại.

      “Ta cho rằng chúng ta có thể tìm một chỗ ở đó.”

      Anh ta gật đầu ra hiệu cho chiếc xe ở phía sau.

      “Vào trong xe đi, nhanh nên. Trước khi ta thay đổi quyết định.”

      Ba thằng anh của Thor chạy như bay đến cỗ xe ngựa, khuôn mặt rạng rỡ, Thor cảm thấy cha cậu cũng có tâm trạng giống như vậy.

      Nhưng rồi ông tiu ngỉu ngay khi thấy họ rời đi.

      Người chiến binh quay đi và tiến đến ngôi nhà kế tiếp. Thor không chịu đựng lâu hơn được nữa.

      “Thưa ngài!” Thor kêu to.

      Cha quay lại lườm cậu, Nhưng Thor chẳng còn quan tâm nữa.

      Người chiến binh dừng lại, từ từ quay về phía cậu.

      Thor tiến lên hai bước, tim đập rộn ràng, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

      “Tôi vẫn chưa được xét tuyển, thưa ngài” cậu nói.

      Người chiến binh giật mình, nhìn Thor từ đầu đến chân thể cậu là một trò đùa vậy.

      “Phải không vậy?” anh ta hỏi, và bật cười. Nhưng Thor không quan tâm, đây là thời khắc của cuộc đời cậu, hoặc bây giờ hoặc không bao giờ.

      “Em muốn gia nhập đội quân Legion!” Thor nói.

      Người chiến binh bước về phía Thor.

      “Lúc này ư?”

      Anh ta nhìn cậu đầy thích thú.

      “Ngươi đã đủ mười bốn tuổi chưa vậy?”

      “Rồi

Скачать книгу